
Nom du blog :
ttmenh
Description du blog :
THƠ VĂN CỦA TÔN-THẤT MỆNH, NƠI PHỔ BIẾN NHỮNG BÀI THƠ TÌNH LÃNG MẠN VÀ PHIẾM LUẬN ĐĂC SẮC NHẤT.
Catégorie :
Blog Poésie
Date de création :
15.10.2012
Dernière mise à jour :
20.10.2018
>> Toutes les rubriques <<
· ĐỜI LÃNG TỬ (1)
· QUẢNG NAM HAY CÃI (1)
· HÀ NỘI CÓ NHỚ NGƯỜI KHÔNG (1)
· XỈN QUẮC CẦN CÂU (1)
· THẾ GIỚI BUỒN (1)
· MỤC LỤC (1)
· HOÀNG HOA TỬU (1)
· CHAMPA, KATE MÙA LỄ HỘI (1)
· PHAN CHU TRINH, TRƯỜNG XƯA (1)
· HUẾ NÊN THƠ (1)
Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or ttmenh
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !
· THẾ GIỚI BUỒN
· QUẢNG NAM CÃI HAY
· CHAMPA, LỄ HỘI KATE
· THƠ VĂN - BIENVENUE - WELCOME - HOAN NGHÊNG - BIENVENIDOS
· XỈN QUẮC CẦN CÂU
· HUẾ NÊN THƠ
· BÂNG KHUÂNG CHIỀU CÔ ĐƠN
· PHAN CHU TRINH, TRƯỜNG XƯA
· GIỚI THIỆU HAIKU
· THU XƯA ĐỂ NHỚ - NHỚ VÀ QUÊN
· QUEBEC CITY & THỦ ĐÔ CỦA TUYẾT
· KHI NIỀM TIN LẤY LẠI & VĂN HÓA THỊT NGƯỜI
· EM LÀ VÌ SAO SÁNG - CHIA PHÔI
· HÀ NỘI CÓ NHỚ NGƯỜI KHÔNG
· HOÀNG HOA TỬU
-- NỤ HÔN TIỀN KIẾP --
Có những nụ hôn
Ta hôn ai và ai hôn ta
Chẳng biết !
Nó ngọt bùi nó thơm tho ra sao
Ta cũng chẳng biết !
Đó là những nụ hôn tiền kiếp
Nên
Nụ hôn hôm nay
Ta trao em
Không phải là nụ hôn đầu
Ta đã trao cho em
Nếu nói đó là nụ hôn đầu
Ta sẽ thành kẻ xảo trá
Đó là nụ hôn nhì
Em cứ tin !
Nếu không nhì thì ba
Em hãy tin !
Nếu không ba thì là nụ hôn thứ mấy ?
Thôi ngừng lại
Ta không biết làm toán cọng…
Đếm lâu sẽ nhức đầu đó em ơi !
Ta có thể đã là chim
Chim hôn nhau
Có thể lắm
Hay đã là con chồn tinh quái
Cũng có thể đã là con sư tử đực
Nhưng từ bao giờ ta mang kiếp người ?
Để rồi ta hôn em
Ta không biết
Kiếp người rắc rối quá !
Yêu, hận, sầu , bi
Thương nhau để làm chi
Ghét nhau để làm gì
Tại sao phải đi tu để mong thành Bồ Tát
Tại sao phải cầu lên thiên đàng để được quỳ bên chân Thượng đế
Rắc rối quá !
Tuy nhiên ta cũng rất muốn kiếp này ta nói được như Bồ Tát Setaketu đã nói :
”Kiếp này là kiếp chót của ta
Ta không còn tái sinh kiếp nào khác nữa!”
Hay là cho ta trở lại làm chim !
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 01 tháng 08 năm 2017
NỗI BUỒN CÂY XƯƠNG RỒNG
Nhanh như gió một cái vèo đã hết
Cuộc đời người, mây trắng, lá thu bay
Những ai còn, vẫn luyến tiếc đôi ngày
Xin mở rộng vòng tay chào kiếp tới
Tôi là đóa xương rồng từ kiếp trước
Chẳng yêu ai cũng chẳng được ai yêu
Thường nhìn đời với con mắt buồn thiu
Chuyện to nhỏ thở than cùng cây cỏ
Trong tiền kiếp tôi thấy tôi rất rõ
Tuổi mười hai tôi đã nặng đôi vai
Tuổi hai mươi tôi cay đắng tình đời
Xương rồng đỏ đơn côi sa mạc nắng
Có một dạo em đi tìm bến đổ
Tình cờ nào em đến sa mạc buồn
Với bàn tay em ngắt cánh hoa tươi
Gai rồng đỏ đâm vào tay em trắng
Ta cùng nợ một duyên sa mạc nắng
Ta chờ em để trả giọt máu hồng
Em không đến, ta đợi hoài không đến
Xương rồng buồn hóa đá để ngồi trông !
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 02 tháng 08 năm 2017
-- ĐỜI LÃNG TỬ --
Lãng tử ra đi không hẹn về
Bỏ chùa bỏ miếu bỏ sơn khê
Bỏ người tình nhỏ trong sương lạnh
Bỏ cả sông quê bỏ lời thề
Trưa hè lãng tử buồn man mác
Một phút chạnh lòng nhớ quê xưa
Nhớ con chim nhỏ ngoài song cửa
Nức nở ve sầu im tiếng trưa
Ô hay hoa gì đây đã nở
Giữa mùa hè cháy cỏ khô sông
Sao con ve sầu chưa im tiếng
Để chim oanh ríu rít cành hồng
Sông quê vẩn đục tình thương nhớ
Bóng cũ mong manh một mối tình
Trưa hè lãng tử sầu cô quạnh
Chốn phiêu bồng dể gặp tri âm ?
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 03 tháng 08 năm 2017
-- TÌNH QUÊ --
Một nồi rau muống đậm tình quê
Ăn vô là nghĩ đến ngày về
Mẹ chờ đầu ngỏ canh rau muống
Lát đát dậu thưa những lá me
Con chim oanh nó đậu cành tre
Con gà tục tác gọi con về
Chiều buông mây trắng bay đầu núi
Bàng bạc sơn khê những ước thề
Câu hò câu hát buổi chia ly
Gởi trọn tình quê giây phút ni
Trong đôi tay nhỏ người con gái
Mái ấm nhà tranh thiếu vắng anh
Nơi đây sao khác quê xưa quá
Chẵng mái nhà tranh chẵng dậu thưa
Chỉ toàn những cái xô bồ cũ
Bụi bám da người những buổi trưa
Quê tôi sóng lụa vờn trên lúa
Thằng bé chăn trâu ngủ dật dờ
Thẳng cánh cò bay vào rặng núi
Đôi bờ sông nhỏ bến đò xưa
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 04 tháng 08 năm 2017
-- THIẾU PHỤ ĐÁNG YÊU --
Chị Hằng ơi ở thành phố xa xôi
Có người thiếu phụ buồn
Cho tôi gởi nàng đôi lời nhắn nhủ
Nàng chớ buồn, tôi đêm đến vẫn đợi trăng
Hôm nay trăng tròn lắm
Tôi có thể viết đầy lên trăng những chữ
Những chữ cần để bày tỏ cái yêu
Đêm trăng khuyết tôi không viết được nhiều
Làm cho nàng tưởng lầm tôi giận dỗi
Hãy bay đi, hãy bay đi vầng trăng tội lỗi
Bay vào thành phố thiếu phụ buồn
Để cho nàng biết rõ nghĩa yêu đương
Khi bắt được chữ vàng vào tay ngọc
Nàng có gởi trả tôi lời vĩnh biệt
Hay những lời tha thiết gọi tên
Đã trể rồi cuộc tình quá mong manh
Như bọt nước tình cờ con sóng vỗ
Tôi vẫn biết đời thiếu em buồn da diết
Vầng trăng vui trời nở cắt làm đôi
Nữa vầng trăng kia ở đâu tôi chẳng biết
Nữa vầng này tha thiết sầu đơn côi
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 04 tháng 08 năm 2017
CHƠI TỚI BẾN
Lúc bé ham chơi đã quá rồi
Lớn khôn rồi vẫn cứ ham chơi
Từ hai mươi tuổi chơi cho đã
Đến tuổi ba mươi, giã biệt đời
Chết xuống âm ty bỏ vợ xinh
Vợ ở trần gian để chịu tang
Vợ tang chồng đúng hai ngày chẵn
Ba chân bốn cẳng theo người tình
Chết đi bỏ lại mấy thùng bia
Cha đem bia cúng dưới hương đèn
Mẹ già ngồi đó nhìn bia khóc
Bỏ thì tiếc uống thì sao vô
Chết đi bỏ lại Hon-Đa cũ
Trị giá cũng vài chục Mỹ kim
Biết vậy xưa kia ta bán quách
Mua được vài thùng Hei-nét-ken
Chết đi bỏ lại bộ bài tây
Năm hai con chỉ còn năm mốt
Nhớ lại lúc xưa ta đánh lận
Giấu mụ đầm già, thắng tụi bay
Chết về âm phủ rủ Diêm Vương
Đánh bài tứ sắc, uống la de
Diêm Vương nổi giận cho vài đạp
Giật mình mộng tỉnh giấc trưa hè
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 04 tháng 08 năm 2017
http://menhtonthat.centerblog.net
TIẾNG THU SẦU
Em đi để lại mùa thu nức nở
Chiếc lá khô tức tưởi bỏ cành yêu
Lá vàng khô bay rụng khắp muôn chiều
Tìm con ngõ để quay về nguồn cội
Em đi để lại trời xanh than thở
Tiếng thu buồn làm vắng bóng diều bay
Bóng người xưa trước ngọn gió heo may
Đang tư lự nhìn mây trời ngang núi
Em đi để lại lòng ta thổn thức
Mỗi thu về hồn chất chứa niềm đau
Con chim ngoan bỗng phút chốc bàng hoàng
Nhanh thế nhỉ đã là thu thứ bảy
Em đi để lại chiều thu lộng gió
Dòng sông xưa sóng lớn đã trở về
Sau những lần hồn say phút đê mê
Cơn gió lộng đưa ta vào biển động
Em đi để lại chim trời buông cánh
Cuộc đời sầu cứ mỗi lúc thu sang
Chim sải cánh bay về phương trời cũ
Cánh đồng trơ, mây trắng lại ngỡ ngàng
Tôn-Thất Mệnh, Montreal ngày 05 tháng 08 năm 2017
NHẮN NHỦ
Chờ, yêu, ghen, hận
Xin các người đón nhận
Không cần theo thứ tự
Già trẻ, giàu nghèo, trai gái cũng như nhau
Ai rồi cũng phải ít nhất một lần đau
Đau vì chờ? Đau vì yêu? Đau vì ghen? Hay đau vì hận?
Nếu phải chờ thì chờ đến bao giờ
Nếu phải yêu thì yêu được bao nhiêu
Nếu phải ghen thì ghen gì đây
Còn nếu hận thì hận làm sao cho đủ
Chỉ một lần đau sao hồn ta ủ rũ
Khi yêu người sao bao đêm mất ngủ
Lúc được yêu sao cười nói thật nhiều
Lúc thấy ghen sao bứt rứt buồn hiu
Còn khi hận thì mặt mày nhăn nhúm
Ai đang chờ? Ai đang yêu? Ai đang ghen và ai đang hận?
Hãy coi đời như một bài thơ
Buồn, vui, chờ, hận, giận, hờn, yêu, ghen, ghét là những câu thơ
Những câu thơ Đường tứ tuyệt chỉ để ta ngâm vào những lúc tâm hồn ta bay bổng.
Tâm và hồn tôi tìm lại được chân tình...
Tôn-Thất Mệnh, Montreal ngày 06 tháng 08 năm 2017
http://menhtonthat.centerblog.net/
KHI NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ ( Tiêu đề cũ : BẾN Đỗ CHIỀU NAY)
Hành trang cuối trên đường đời vô định
Chỉ còn dăm ba chiếc áo sờn vai
Dấu chân đi thấy có hằn sỏi đá
Tối chập chờn chẳng thấy dấu chân ai
Lãng tử chiều nay cảm thấy mệt nhoài
Muốn dừng chân tìm một nơi bến đổ
Cửa Tùng (*) nọ là nơi ta sẽ đến
Để giải sầu với vài chén rượu cay
Lang thang sông hồ đã bao năm nay
Chân muốn rã mà hồn càng rã rượi
Khi đã rã là khi hồn lìa xác
Đời giang hồ cũng thỏa mộng ngày xanh
Chiều nay bến đỗ xe ngang đò dọc
Dòng sông xanh mây trắng lững lờ bay
Đàn chim vội về rừng quên tiếng súng
Câu hò hay thiếu phụ nhắp đôi môi
Cuộc đời dể mấy khi vui như hội
Chân bước đi mà lòng tưởng đang mơ
Có những điều thật quá sức bất ngờ
Em ta đợi tự bao giờ chẵng biết
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 06 tháng 08 năm 2017
http://menhtonthatpoetry.centerblog.net/
(*) Bãi biển Cửa Tùng thuộc Thị trấn Cửa Tùng, huyện Vĩnh Linh tỉnh Quảng Trị. Bãi biển Cửa Tùng giáp với Địa đạo Vĩnh Mốc và sông Bến Hải chảy ra biển tạo nên bãi tắm Cửa Tùng. Bãi biển này được người Pháp mệnh danh là “Nữ hoàng của các bãi biển” vì bãi cát mịn với những ngầm đá nhô ra biển.