Nom du blog :
ttmenh
Description du blog :
THƠ VĂN CỦA TÔN-THẤT MỆNH, NƠI PHỔ BIẾN NHỮNG BÀI THƠ TÌNH LÃNG MẠN VÀ PHIẾM LUẬN ĐĂC SẮC NHẤT.
Catégorie :
Blog Poésie
Date de création :
15.10.2012
Dernière mise à jour :
20.10.2018
>> Toutes les rubriques <<
· ĐỜI LÃNG TỬ (1)
· QUẢNG NAM HAY CÃI (1)
· HÀ NỘI CÓ NHỚ NGƯỜI KHÔNG (1)
· XỈN QUẮC CẦN CÂU (1)
· THẾ GIỚI BUỒN (1)
· MỤC LỤC (1)
· HOÀNG HOA TỬU (1)
· CHAMPA, KATE MÙA LỄ HỘI (1)
· PHAN CHU TRINH, TRƯỜNG XƯA (1)
· HUẾ NÊN THƠ (1)
Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or ttmenh
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !
· THẾ GIỚI BUỒN
· QUẢNG NAM CÃI HAY
· CHAMPA, LỄ HỘI KATE
· THƠ VĂN - BIENVENUE - WELCOME - HOAN NGHÊNG - BIENVENIDOS
· XỈN QUẮC CẦN CÂU
· HUẾ NÊN THƠ
· BÂNG KHUÂNG CHIỀU CÔ ĐƠN
· PHAN CHU TRINH, TRƯỜNG XƯA
· GIỚI THIỆU HAIKU
· THU XƯA ĐỂ NHỚ - NHỚ VÀ QUÊN
· QUEBEC CITY & THỦ ĐÔ CỦA TUYẾT
· KHI NIỀM TIN LẤY LẠI & VĂN HÓA THỊT NGƯỜI
· EM LÀ VÌ SAO SÁNG - CHIA PHÔI
· HÀ NỘI CÓ NHỚ NGƯỜI KHÔNG
· HOÀNG HOA TỬU
collection da nang ton that menh image centerblog roman png noel
Derniers commentaires Recherche
-- ĐÀ NẴNG QUÊ TÔI --
Quê tôi nay thế nào rồi
Làm sao mà biết hỡi người yêu ôi !
Người yêu thì ở xa xôi
Nhớ người thì một nhớ quê thì mười
Quê tôi có con sông Hàn
Cắt đôi mảnh đất bởi dòng nước xanh
Xa xa có núi Ngũ Hành
Biển thì đẹp nhất , đẹp nhì thế gian
Quê tôi có ngôi trường làng
Có con suối nhỏ có chùa Vu Lan
Quê tôi nay thế nào rồi
Làm sao mà biết hỡi người tình ơi !
Tôn Thất Mệnh , Montreal ngày 30 tháng 07 năm 2016
Đà Nẵng ngày nay
Đà Nẵng xưa
-- XUÂN NHỚ HUẾ --
Trước sân cỏ bắt đầu xanh
Lòng anh sao lại chưa xanh bao giờ
Thương em anh vẫn đợi chờ
Lả lơi giọng hát điệu hò đêm xuân
Tôn Thất Mệnh , Montreal ngày 23 tháng tư năm 2013
-- TỐNG BIỆT -- 送別 (*)
Tiễn người sao chẳng tiễn sang sông ?
Vì đang nỗi sóng ở trong lòng
Bóng chiều chưa khuất con đò nhỏ
Mà mắt tuôn dài hàng lệ trong
Người đi như tráng sĩ ra đi
Nên người không sợ buồn chia ly
Nên người không hẹn ngày tao ngộ
Mang chí lớn đi người sợ gì ?
Ta vẫn biết người buồn tối qua
Vì ai mẹ đổ lệ chan hòa
Mẹ sao không nói lời ly biệt
Chỉ có người thôi mới hiểu ra
Ta vẫn biết người buồn tối qua
Vì em chị đổ lệ chan hòa
Sao chị không vài câu giã biệt
Chỉ có người thôi mới hiểu ra
Người buồn, buồn thật sáng hôm nay
Trời thu lạnh với gió heo may
Đứa em gái nhỏ ngây thơ quá
Ôm mãi áo anh trong cánh tay
Người đi thôi cứ để người đi
Đau đớn làm chi giây phút ni
Sông quê đâu phải con sông Dịch
Tráng sĩ không về chỉ một đi
Tôn Thất Mệnh, Montreal ngày 28 tháng 12 năm 2012
(*) Lấy cảm hứng từ bài Tống biệt hành của Thâm Tâm
-- HOA SEN --
Một đóa sen hồng trong nắng êm
Vươn lên khỏi mặt nước êm đềm
Như là muốn nói điều gì đó
Này hãy cùng ta lại đó xem
Ôi chao ! Sen đẹp hồng như ngọc
Sen tươi như lúc miệng em cười
Hương thơm sen tỏa nghe trong gió
Át cả mùi hôi của bụi trần
Hồng đỏ là sen của Thích Ca
Sen đem hơi ấm đến Ta Bà
Sen trao hơi thở mùa sen nở
Dịu ấm tình duyên của chúng ta
Tôn Thất Mệnh , Montreal ngày 24 tháng 12 năm 2012
-- BUỒN LANG THANG (1) --
Ta cười vì người bảo ta cười
Ta vui vì người bảo ta đừng sầu bi
Qua lăng kính con người sao thấy rõ
Cái thật hình hài lỗ chỗ ruột tim gan
Và khối óc già khô héo bởi thời gian
Ta buồn ta đi lang thang
Tôn Thất Mệnh , Montreal ngày 14 tháng 12 năm 2012
-- BUỒN LANG THANG (2) --
Đi đâu cũng trở về đây
Biển xưa có phải như vầy biển nay ?
Biển nay sao lắm chim bay
Bình minh cũng lạ hoàng hôn cũng kỳ
Em thì quá tuổi dậy thì
Anh thì đến tuổi nằm lỳ đếm sao
Dù biển không mặn là bao
Cùng em có thể chiêm bao suốt đời ?
Tóc anh xanh ngắt một thời
Tóc thề em để cả đời chấm vai
Thân anh dù chẻ làm hai ?
Tim anh sao để cho ai đập dùm ?
Lang thang đâu có đường cùng
Ta đi như thể đang khùng, không sao !
Tỉnh say không khác là bao
Cuối cùng say tỉnh về ao quê nhà
Ta buồn ta đi lang thang
Tôn Thất Mệnh , Montreal ngày 14 tháng 12 năm 2012
BUỒN CÔ LIÊU
Chỉ một lần thôi khi nói yêu
Yêu tôi thì chớ nói chi nhiều
Lại đây ngồi cạnh tôi cơn gió
Cứ để hồn tôi trong tịch liêu
Dưới đáy hồ nghe có tiếng reo
Trăng sao đụng chạm tiếng gì kêu
Mây tan trăng vỡ hay sao vỡ
Cũng chẳng làm tôi phải giật mình
Đã đến mà sao cứ lặng thinh
Trời hừng sáng đón ánh bình minh
Hồn tôi theo đuổi chân em bước
Nhức nhối tim đau với cuộc tình
Tôn Thất Mệnh, Montreal ngày 22 tháng 11 năm 2012
-- PARIS CÓ GÌ ĐỂ NHỚ --
Chỉ một lần đến, một lần đi
Tôi nhớ Paris
Vườn Luxembourg, ngồi ghế đá
Bên anh bên chị, nhắc chuyện xưa
Nhớ phố Rivoli, vườn Tuileries
Bảo tàng Louvre, quảng trường Concorde
Anh cùng tôi dạo phố Paris
Tôi nhớ Paris
Mùa hè nắng gắt
Cùng chị đi thuyền trên sông Seine
Thuyền vui mà sao chị buồn tênh !
Tôi nhớ Paris
Nhớ Khải Hoàn Môn
Nhớ Toà Đô Chánh
Nhớ cả nhà thờ, nhớ tháp Eiffel
Nhớ con đường dọc bờ sông Seine
Cầu Mirabeau làm ta ngơ ngác
Tôi nhớ Paris
Nhớ phố Montmartre
Nhớ tách cafe
Nhớ Guillaume Apollinaire... Vincent van Gogh…
Nhớ cả nhà thờ Sacré-Cœur
Tôi nhớ Paris
Chỉ một lần đến, một lần đi
Tôn Thất Mệnh , Montreal ngày 21 tháng 11 năm 2012